Ước mơ của tôi

Trong cuộc sống hiện nay , mỗi một con người đều có ước mơ riêng của mình và luôn mong muốn rằng ước mơ đó sẽ trở thành hiện thực và tôi cũng vậy tôi có 1 ước mơ bấy lâu nay ấp ủ và luôn muốn nó trở thành hiện thực, tôi luôn mong chờ , ngày này qua ngày khác , năm này qua năm khác và tôi thầm nghĩ chắc không bao giờ nó xảy ra.
Tôi là một giáo viên mầm non , làm việc trong một môi trường đa số là phụ nữ thì không thể tránh khỏi việc đố kị, gen gét , đối xử không công bằng với nhau. Thì làm cho chúng ta thêm nặng nề và chán nản đúng không ạ, vì vậy tôi luôn mong muốn làm trong một môi trường đoàn kết + công bằng không có đố kị lẫn nhau có như vậy mới giúp chúng ta thoải mãi hạnh phúc hơn khi làm việc.Một điều ước đơn giản vậy mà không thể xảy ra sao, tôi thường suy nghĩ như vậy. Và tôi dần cũng không suy nghĩ nữa vì nghĩ nó sẽ không bao giờ xảy ra.
Cho đến khi may mắn hay là duyên số gì đó , tôi đến với mảnh đất Hà Tĩnh ( tôi là người nghệ an và đi làm trong sài gòn được 3 năm) .
Tôi lấy chồng và thi đậu vào một trường ở thị trấn cách nhà chồng tôi 12km. Đến với ngôi trường này thật là kì diệu và bất ngờ , một ngôi trường rộng lớn , thoáng mát và sạch sẽ được bao phủ bởi một màu xanh , màu của hi vọng.Và ước mơ tôi lại trỗi dậy. Tôi hi vọng ngôi trường này sẽ giúp ước mơ tôi trở thành hiện thực.


Và đến với con người nơi đây cũng làm tôi cũng đối ngạc nhiên, con người nơi đây rất là gần gũi và lịch sự họ cúi chào mà lúc đó tôi chưa kịp nhớ ra là của nước nào? Mà khi đó nghĩ là ở nước ngoài vì tôi xem ti vi tôi thấy và lần đầu tiên tôi thấy ở trường học ( họ đang hội nhập những thứ tốt đẹp của quốc tế) . Không chỉ có người lớn cúi chào vậy đâu mà các bạn nhỏ cũng cúi chào rất chuyên nghiệp và nhìn các bé rất tự tin và mạnh dạn.Tôi rất là hứng thú về điều đó và sao họ làm và dạy các bé giỏi thật rất có nề nếp luôn.Một điều tôi chú ý hơn nữa tôi thấy tất cả mọi người ở đây luôn nở nụ cười trên môi và rất năng động như được truyền năng lượng gì vậy ( tôi đang tưởng tượng phim kiếm hiệp có phép truyền sức mạnh ) ấy mà , suy nghĩ bâng quơ vậy.
Ngày hôm sau tôi bắt đầu làm việc cho đến hôm nay là được 5 tháng.Trong thời gian này tôi thấy và cảm nhận con người nơi đây .Rất đơn giản và giản dị , từ Ban giám hiệu cho đến bảo vệ họ rất gần gũi , đoàn kết giúp đỡ lẫn nhau.Ở đây họ không xem họ là cấp trên hay bảo vệ chỉ làm việc này thôi, nhưng ở đây thì không họ mặc giản dị giống các cô giáo nhặt lá, nhổ cỏ , quét dọn… mà có phụ huynh đã nhầm là lao công đấy mọi người ạ.nhưng họ vẫn vui vẻ làm , làm rất hăng say và nhiệt huyết .Và ở đây tất cả mọi người luôn giúp đỡ lần nhau , đoàn kết và được mọi người ví trường chúng tôi “không có ngôi sao nào tỏa sáng nhất mà các ngôi sao đều tỏa sáng như nhau” đúng vậy đây tất cả mọi người công bằng với nhau , đoàn kết giúp đỡ lẫn nhau thì tất cả mọi người đều làm tốt , xuất sắc như nhau. Và không những thế ở đây các con luôn học tập những điều mới mẻ và bổ ích như tiếng anh 4.0 hội nhập quốc tế , học thể chất zoga, võ.., đàn, tinhọc, học vẽ … bởi sự tận tâm của các cô giáo đã giúp trẻ tiếp thu nhanh và lễ phép, có nề nếp , trẻ luôn sáng tạo , tự tin thể hiện.
Và một người tôi muốn nhắc đến ở đây là “thầy Bảo” thầy tuy lớn tuổi nhưng bên trong con người thầy thì luôn đầy nhiệt huyết mà nhiều bạn trẻ thua xa .Thầy yêu thương mọi ngưòi , đặc biệt là các bạn nhỏ bằng tình yêu chân thành nhất. Mỗi khi thầy đến trường là thầy đi đến từng lớp chơi cùng các bạn nhỏ, thấy thầy từ xa các bạn nhỏ đang chạy và gọi ” ông Bảo ơi” các bạn ai cũng muốn được chơi với ông.Các bạn nhỏ còn ngồi nói với nhau ” ông Bảo” của mình đó , nhìn khuôn mặt của các bạn nhỏ thật hạnh phúc. Thầy đã truyền ngọn lửa cảm hứng cho tất cả mọi người.Và tất cả mọi người ở trường đã tiếp nhận ngọn lửa đó và giữ cho nó luôn bùng cháy.
Tôi cũng đã tiếp nhận ngọn lửa đó, nhà tôi cách trường so với mọi người trong trường là cũng khá xa nhưng tôi không nản chí mà ngược lại tôi thích và chăm chỉ tới trường.
Đúng vậy tất cả mọi người có lòng yêu nghề và nhiệt huyết , có công bằng , đoàn kết và hạnh phúc thì các trẻ cũng công bằng , đoàn kết và hạnh phúc , trẻ hạnh phúc thì phụ huynh sẽ hạnh phúc gắn kết luân chuyển như vậy sẽ tạo cho tất cả mọi người hạnh phúc.
Và ngôi trường tôi đang làm đã làm được điều đó, và cũng muốn nói với mọi người rằng ước mơ của tôi đã trở thành hiện thực và tôi hạnh phúc khi được làm nơi đây.
Tôi tin rằng Hệ thống GD HBE nói chung và trường mầm non Hoa Sen cẩm xuyên nói riêng một ngày không xa sẽ trở thành ngôi trường hạnh phúc.
Và tôi cũng tự hứa với bản thân sẽ luôn cố gắng phấn đấu góp 1 phần nhỏ của mình để tạo dựng nên ngôi trường hạnh phúc. Tôi yêu ❤❤❤❤❤Hoa Sen

Phan Anh Tú

Các thông tin liên quan

Ngày hội giao lưu truyền thống 20/11

Tháng Mười Một 21, 2019

Lời giới thiệu

Tháng Mười Hai 3, 2018

Hạnh Phúc của Ba Mẹ

Tháng Mười Một 13, 2018

Trường học Hạnh phúc – HBE

Tháng Mười Một 13, 2018

HBE trong tôi

Tháng Mười Một 13, 2018